NĂNG LỰC GIAO THOA VĂN HÓA LÀ GÌ? – PHẦN 2
Đọc xong phần 1, bạn cảm thấy năng lực giao hóa trở nên thật quan trọng trong thế giới hiện tại. Với mong muốn trau dồi năng lực này, bạn tìm kiếm các hoạt động trao đổi văn hóa ở châu Âu và cảm thấy hứng thú với một chương trình ở Bulgaria, đất nước của hoa hồng, quê hương của các vũ công Bước nhảy Hoàn vũ phiên bản Việt. Bạn đăng ký, trúng tuyển, và lên máy bay.
Một buổi chiều đẹp trời ở Sofia, thủ đô của Bulgaria, bạn bước vào một quán cà phê nhỏ để làm việc.
-”Bạn có muốn dùng trà với đường không?” – người phục vụ hỏi.
Theo thói quen tại Việt Nam, bạn cười tươi gật đầu, kỳ vọng sẽ được nếm cái vị ngọt thanh của trà. Người phục vụ cũng nở nụ cười rồi nhanh chóng quay lại quầy pha chế.
5 phút sau ly trà được bưng ra, bạn háo hức nhấp một ngụm. Trà vẫn thơm ngon… nhưng sao lại đắng thế này. Rõ ràng là ban nãy bạn đã gật đầu đồng ý. Người phục vụ cũng đã cười xác nhận. Chuyện gì đã xảy ra?
Hóa ra ở Bulgaria gật đầu nghĩa là từ chối, còn lắc đầu mới là đồng ý. Và nó hoàn toàn trái ngược với thói quen ở nền văn hóa của bạn. Người phục vụ cũng chưa được trang bị kỹ năng giao thoa văn hoá để truyền tải cho khách hàng ngoại quốc. Còn bạn, nếu có mẩu kiến thức nhỏ này, bạn đã có một ly trà ngon.
Ví dụ trên phần nào cho thấy tầm quan trọng của việc tìm hiểu các nền văn hóa khác, đặc biệt là ý nghĩa của ngôn ngữ cơ thể. Nó đồng thời cũng là một thành tố quan trọng trong năng lực giao thoa văn hóa. Vậy những thành tố quan trọng còn lại là gì, hãy cùng mình tìm hiểu trong phần thứ 2 của loạt bài này nhé.
Hành trang giao thoa văn hóa
Cái thú vị trong lĩnh vực giao thoa văn hóa, theo mình, nằm ở sự đa dạng của các khung năng lực giao thoa văn hóa. Mỗi nhà khoa học có một cách hình dung của riêng mình về những loại kỹ năng, kiến thức và thái độ cần thiết, dựa trên xuất thân, góc nhìn, trải nghiệm sống, nền tảng học thuật, và thậm chí là cả bộ gene của họ. Tuy nhiên, sự đa dạng này khi liên hệ ra thực tế có thể khiến cho những người thực hành như chúng ta hoặc những người mới tiếp xúc cảm thấy đau đầu trước một rừng các loại năng lực và không biết bắt đầu từ đâu.
May mắn thay, chúng ta có Darla K. Deardorff, nhà giáo dục học người Mỹ với định nghĩa “thân thiện” mình đã đề cập ở phần 1. Deardorff, trong một nghiên cứu của mình, giải quyết vấn đề mình nêu ra ở trên bằng cách quy tụ 20 học giả từ nhiều lĩnh vực và quốc gia khác nhau. Sau đó bà hỏi ý kiến của họ về các thành tố quan trọng nhất cần có trong một khung năng lực văn hóa thông qua một bảng khảo sát. Hướng tiếp cận này giúp Deardorff tìm hiểu được các học giả cùng đồng ý với nhau ở loại năng lực nào. Đây có thể là một nền tảng uy tín để chúng ta xây dựng một bộ năng lực giao thoa văn hóa cốt lõi. Kết quả của nghiên cứu này được bà công bố trong một bài báo khoa học vào năm 2006. Bây giờ chúng ta hãy cùng xem bà thu hoạch được những gì.
Theo thống kê của Deardorff (2006), có 3 loại năng lực lớn nhận được 19 phiếu đồng ý và 1 phiếu phản đối:
- Khả năng giao tiếp hiệu quả và và phù hợp trong các tình huống giao thoa văn hóa dựa trên kiến thức, kỹ năng, và thái độ giao thoa văn hóa.
- Khả năng thay đổi khung tham chiếu nhận thức (frame of reference) một cách phù hợp và thay đổi hành vi theo bối cảnh văn hóa; khả năng thích ứng (adaptability), mở rộng (expandability) và linh hoạt thay đổi (flexibility) khung tham chiếu nhận thức.
- Khả năng nhận diện các hành vi mang đặc thù văn hóa và thực hiện các hành vi mới khác so với nền văn hóa của chính mình
Đi sâu hơn vào các thành tố chi tiết của năng lực giao thoa văn hoá (specific components of intercultural competence), chỉ có một kỹ năng duy nhất nhận được sự đồng tình tuyệt đối (20 phiếu): thấu hiểu thế giới quan của người khác (understanding others’ worldviews).
Ngoài ra, 5 loại kỹ năng chi tiết khác nhận được 19 phiếu thuận, 1 phiếu chống là:
- Nhận thức văn hóa bản thân và khả năng tự đánh giá
- Khả năng thích ứng và điều chỉnh với môi trường văn hóa mới
- Khả năng lắng nghe và quan sát
- Thái độ cởi mở đối với việc các trải nghiệm học hỏi giao thoa văn hóa và với con người từ nền văn hóa khác. Khả năng thích ứng với sự đa dạng trong phong cách giao tiếp và học tập giao thoa văn hóa.
Như vậy, Deardorff đã giúp cho chúng ta gom rừng năng lực bạt ngàn về còn một cây năng lực duy nhất với 3 năng lực lớn và 6 thành tố chi tiết. Nhưng 9 vẫn là một con số lớn gây nhiều hoang mang. Và cơn đau đầu lại ập đến.
Chìa khóa giao thoa văn hóa
Đầu tiên, nhìn lại các kỹ năng được đồng thuận nhiều nhất ở trên, ta có thể thấy chúng đều xoay quanh một yếu tốt cốt lõi: hiểu rõ chính mình (và nền văn hóa của mình) và hiểu rõ người khác (và nền văn hóa của họ). Thứ hai, phần lớn các loại năng lực đều được diễn tả bằng các thao tác tư duy như “nhận thực, thích ứng, cởi mở, nhận diện hành vi, thay đổi khung nhận thức”. Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa là chúng ta phải khám phá mọi nền văn hoá. Đây là điều không tưởng. Bao Thanh Thiên từng nói: Chỉ có thể biết nhiều hay ít, khó có thể biết cho đủ. Chúng ta cần một “công cụ” để nhận thức cũng như thích ứng với sự khác biệt văn hoá: “một công cụ dĩ bất biến ứng vạn biến”. Chính các yếu tố trên dẫn đến việc phát triển tư duy biện luận (critical thinking) là chìa khóa để chúng ta phát triển năng lực giao thoa văn hóa.
Thông thường, như mình đã nhắc đến ở trên, các định nghĩa về tư duy biện luận xoay quanh việc mô tả kỹ năng này bằng một loạt các thao tác tư duy như: phân tích, tổng hợp, đánh giá, so sánh, nhận ra các kết nối, v.v. Tuy nhiên, trong loạt bài này, mình muốn giới thiệu với bạn một góc nhìn khác về năng lực này khá phù hợp với chủ đề giao thoa văn hóa. Góc nhìn này là gì, xuất phát từ những ai, hãy đón đọc ở bài sau nhé.
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây và hẹn gặp lại ở bài viết tiếp theo!
By Thu Do
—
Tài liệu tham khảo
Deardorff, D. K. (2006). Identification and assessment of intercultural competence as a student outcome of internationalization. Journal of studies in international education, 10(3), 241-266.




